Ship60
Tiếng Việt

Từ góc nhìn của một tài xế

admin | 29/03/2021

“Làm tài xế cả ngày chỉ cắm mặt vào giao hàng” – liệu suy nghĩ đó của chúng ta có đúng? Hãy chậm lại một nhịp để biết cuộc sống có bao điều mà ta đã bỏ lỡ, thông qua góc nhìn của một tài xế nhé bạn!

Những bác bảo vệ và bữa cơm vội vã

Mỗi lần dừng xe trước cửa shop, tôi lại đảo mắt tìm người bảo vệ ở quanh đó. Có thể là 1 giờ chiều, 2 giờ chiều, thậm chí 8-9 giờ tối. Cảnh tượng tôi thường được thấy chính là bác bảo vệ đầu đã hai thứ tóc, ngồi trên một yên xe, hoặc ngồi trên một chiếc ghế nhựa ở một góc vỉa hè, tay cầm hộp cơm, ly mỳ hoặc một chiếc bánh mỳ gói giấy báo, ăn uống trong vội vã. Đây có lẽ là cảnh tượng khiến tôi cảm thấy xót ra rõ rệt nhất. Chú ấy, bác ấy có lẽ cũng đã làm cha, thậm chí làm ông, trong nhà cũng là một trụ cột gia đình, nhưng khi lăn lộn ngoài xã hội, đến một bữa cơm thong thả ngồi ăn đàng hoàng cũng không dễ. Vẫn biết mỗi người một công việc, ăn uống chớp nhoáng là một nỗi khổ, nhưng sao vẫn cảm thấy thật cay mũi mỗi lần nhìn thấy bữa ăn tạm bợ đó.

Những bạn sinh viên tốt bụng làm thêm ở shop

Chúng tôi không chỉ đến gom hàng rồi đi ship, chúng tôi cũng thường xuyên giao tiếp với các bạn nhân viên của các tiệm thời trang, tiệm bán đồ phụ kiện… Đa phần các bạn là sinh viên đi làm thêm, có lẽ thu nhập cũng không quá nhiều từ công việc này. Nhưng có một điều mà những người đi làm lâu năm như tài xế chúng tôi cũng cảm thấy thích thú, thậm chí cảm thấy phải học hỏi từ các bạn trẻ, đó là một tinh thần vô cùng lạc quan. Cuối ca, các bạn vẫn cười tươi với khách, với cả những anh, những chú tài xế như chúng tôi. Có lần ghé shop vào buổi chiều, bạn trẻ nọ còn đưa cho tôi một ít hoa quả. Tôi cũng từng thấy các bạn không ngần ngại đưa đồ ăn cho những người già bán vé số, bán kẹo cao su hoặc ăn xin đi ngang qua. Giới trẻ hiện nay sống thật văn minh và hồn hậu như thế!

Những “đứa trẻ” nghiện mua sắm

Tôi từng giao rất nhiều đơn hàng cho một vài địa chỉ quen thuộc. Ban đầu, tôi nghĩ tất cả những bạn trẻ mua sắm nhiều đó đều là con nhà giàu, họ sung sướng nên cứ “vung” tiền thoải mái thôi. Cho đến một ngày, tôi đang dừng xe chờ bạn khách hàng ra lấy đồ, thì bỗng nghe tiếng cãi cọ nặng lời ở trong nhà. Một lát sau, bạn khách hàng ra nhận đồ có vẻ lặng lẽ hơn thường ngày. Bạn ấy không nói gì ngoài vài câu giao tiếp cơ bản, nhưng tôi nhận thấy khóe mắt bạn vẫn ánh lên một giọt nước mắt chưa lau kỹ. Thật ra, có những người mua sắm đủ thứ như một thú tiêu khiển, khi trong tim họ có quá nhiều khoảng trống. Những bạn trẻ ấy, dù đã mười tám đôi mươi, hoặc hơn, cuối cùng cũng chỉ là những đứa trẻ thiệt thòi.

Cuộc sống này có thật nhiều màu. Tuy bận rộn với nghề tài xế, tôi vẫn cảm thấy thật ý nghĩa khi được nhìn thấy nhiều câu chuyện, nhiều mảnh ghép cuộc sống mỗi ngày. Bạn có thường chậm lại một chút để cảm nhận cuộc sống này rõ ràng hơn không?

admin